VI/Prabhupada 0032 - Những gì ta cần nói, ta đã nói trong quyển sách



Arrival Speech -- May 17, 1977, Vrndavana

Prabhupāda: Ta đang không nói được. Ta đang cảm giác yếu đuối. Ta đáng lẽ đi về nơi khác như chương trình Chandigarh, mà ta đã hủy bỏ vì sức khỏe ta suy giảm. Như vậy, ta quyết định đến Vṛndāvana. Nếu sự chết xảy ra, để nó xảy ra ở đây. Vậy, ta không còn câu chuyện nào mới. Những gì ta cần nói, ta đã nói trong quyển sách. Bây giờ các con phải cố gắng hiểu và tiếp tục điều đó.

Dù ta còn ở đây hay không, điều đó không quan trọng. Như Kṛṣṇa sống vĩnh cửu, tương tự như vậy, các chúng sinh cũng sống vĩnh cửu. Nhưng mà, kīrtir yasya sa jīvati: "Những người phục vụ Đức Thượng Đế, họ sẽ sống vĩnh cửu." Như vậy, con đã được dạy phục vụ Kṛṣṇa, và vời Kṛṣṇa chúng ta sẽ sống vĩnh cửu. Đời sống của mình là vĩnh cửu. Na hanyate hanyamāne śarīre (BG 2.20). Sự biến mất tạm thời của thân thể này không quan trọng. Thân thể dành cho biến mất. Tathā dehāntara-prāptiḥ (BG 2.13). Vậy, hãy sống vĩnh cửu bằng phục vụ Kṛṣṇa. Cảm ơn rất nhiều.

Tín đồ: Jaya!