VI/Prabhupada 0058 - Cơ thể tinh thần nghĩa là cuộc sống vĩnh cửu



Lecture on BG 2.14 -- Mexico, February 14, 1975

Thực ra, cơ thể tinh thần nghĩa là cuộc sống vĩnh cửu về hạnh phúc và tri thức. Cơ thể vật chất này chúng ta đang có không vĩnh cửu, không sung sướng, mà cũng không ngập tràn trí thức. Tất cả chúng ta biết rằng cơ thể vật chất này sẽ kết thúc. Và cơ thể này ngập tràn vô minh. Chúng ta chẳng nói được ở ngoại thành là gì. Chúng ta có giác quan, mà hạn chế và bất toàn. Đôi khi chúng ta rất tự hào về thị lực của mình, thế nên chúng ta thách mỗi người, "Anh chỉ cho ta Đức Thượng Đế được không?", nhưng chúng ta quên rằng ngay khi ánh sáng biến mất, những khả năng về sự nhìn cũng đã mất. Cho nên cả thân thể là bất toàn và ngập tràn vô minh. Mà thân thể tinh thần nghĩa là ngập tràn hiểu biết – chỉ thứ trái ngược.

Kiếp sau chúng ta có thể nhận được thân xác đó, cho nên chúng ta cần vun trồng cách thức để nhận thân thể đó. Chúng ta có lẽ vun trồng mình cho nhận một thân thể ở hệ hành tinh cao hơn, hoặc vun trồng mình cho trở thành mèo hay chó, hoặc vun trồng mình cho nhận những thân thể vĩnh cửu cũng như ngập tràn hiểu biết và hạnh phúc. Bởi vậy, người thông minh nhất sẽ cố gắng nhận những thân thể nào ngập tràn hạnh phúc, hiểu biết, và vĩnh cửu.

Đó có giải thích trong Bhagavad-gītā: Yad gatvā na nivartante tad dhāma paramaṁ mama (BG 15.6). Người ấy không bao giờ trở lại thế giới vật chất này nữa, dù đến từ nơi đây hoặc hành tinh đó hoặc bầu trời kia. Trong thế giới vật chất này, ngay cả thăng cấp lên hệ hành tinh cao nhất gọi là Brahmaloka, họ cũng phải trở lại về thế giới vật chất. Và nếu họ cố hết sức để đi vào thế giới tinh thần, trở về nhà, trở về Đức Thượng Đế, họ không bao giờ trở lại nhận thân xác vật chất này nữa.