VI/Prabhupada 0228 - Nhận ra làm sao chúng ta trở nên bất tử được



Lecture on BG 2.15 -- London, August 21, 1973

Những đại hội, sự tiến bộ khoa học, hệ thống giáo dục, triết học và Liên Hợp Quốc của họ – tất cả dành cho mọi người trở thành hạnh phúc trong thế giới vật chất này. Gṛha-vratānām. Mục đích của họ là làm sao con người có hạnh phúc. Nhưng điều đó không thế nào được. Và cái người xấu không hiểu. Nếu chúng ta muốn hạnh phúc thì chúng ta phải đến với Kṛṣṇa. Mām upetya tu kaunteya duḥkhālayam aśāśvataṁ nāpnuvanti (BG 8.15). Kṛṣṇa phán bảo: "Khi ai tới được vối Ta, những người đó sẽ không bao giờ trở lại thế giới vật chất nhất thời ngập tràn khổ đau này nữa." Duḥkhālayam. Kṛṣṇa có giải thích thế giới vật chất này và được gọi là duḥkhālayam. Ālayam có nghĩa là một nơi và duḥkha có nghĩa là nỗi đau khổ. Tất cả bị đau khổ. Nhưng mọi người bị ảo tưởng về māyā và tưởng nỗi đau khổ là hạnh phúc. Đó là tác động của māyā. Điều đó chẳng hạnh phúc. Con người làm việc suốt đêm và chỉ nhận được một tờ giấy ở đâu viết ra: "Chúng ta tin cậy vào Thượng Đế. Cầm tờ giấy một trăm dollar này. Tôi lừa mày." Đúng không? "Chúng ta tin cậy vào Thượng Đế. Tôi hứa trả tiền cho mày. Cầm tờ giấy một trăm dollar này mặc dù cái này không cả đáng giá một xu." Vậy thì tôi tưởng bây giờ tôi vui mừng lắm. "Ôi, bây giờ tôi có tờ giấy này!" Nhưng điều đó bị sai lầm. Đó chỉ gọi là người lừa đảo và bị lừa.

Cho nên chúng ta không được bị quấy rối bởi những nỗi đau khổ và hạnh phúc trong thế giới vật chất này. Làm thế nào chúng ta thừa hành Ý thức Kṛṣṇa. Đó phải là mục đích của mình. Làm sao chúng ta thừa hành. Đức Caitanya Mahāprabhu có giải thích chúng ta một công thức dễ làm:

harer nāma harer nāma harer nāmaiva kevalam
kalau nāsty eva nāsty eva nāsty eva gatir anyathā
(CC Adi 17.21)

Trong thời đại này, cũng gọi là thời Kali-yuga, chúng ta không thế nào thừa hành những sự khắc khổ được. Chỉ tụng kinh Hare Kṛṣṇa. Nhưng điều này mình cũng không làm được. Chúng ta rất bất hạnh. Đó là vị trí của thời Kali-yuga. Mandāḥ sumanda-matayo manda-bhāgyā upadrutāḥ (SB 1.1.10). Manda nghĩa là rất xấu. Và sumanda-matayaḥ. Những người không hiểu biết chấp nhận cái người xấu và gọi họ Guruji Mahārāja. Mandāḥ sumanda-matayaḥ. Và anh ta tưởng tượng: "Ôi, thầy này giải rất hay." Thực ra, người đó chẳng có khả năng giải mọi người khác. Và khi anh ta chấp nhận lời khuyên của người thầy gian, thì anh ta không sẽ bị điều tốt. Đó là rất bất hạnh. Mandāḥ sumanda-matayo manda-bhāgyāḥ (SB 1.1.10). Manda-bhāgyāḥ có nghĩa là bất hạnh và trên đó là upadrutāḥ. Chúng ta lúc nào cũng quấy rối bởi thuế, không có mưa, không có đủ ăn và v.v. Đó là vị trí của thời Kali-yuga. Bởi vậy Đức Caitanya Mahāprabhu nói rằng chúng ta không có khả năng thừa hành Yoga, suy ngẫm, hy sinh vì tính thần hay xây chùa lớn cho cúng Đức Thượng Đế. Đời nay chúng ta rất là khó. Bởi vậy chỉ tụng kinh Hare Kṛṣṇa, Hare Kṛṣṇa, Kṛṣṇa Kṛṣṇa, Hare Hare / Hare Rāma, Hare Rāma, Rāma Rāma, Hare Hare. Sau đó quý vị từ từ sẽ nhận ra làm sao chúng ta trở nên bất tử được. Cám ơn rất nhiều.