VI/Prabhupada 0227 - Tại sao tôi phải chết? Tôi không muốn chết



Lecture -- Los Angeles, May 18, 1972

Hiểu ý Kṛṣṇa hơi khó. Thực ra, hiểu ý Kṛṣṇa là rất khó. Nhưng chính Ngài có giải thích tất cả trong Bhagavad-gītā. Ngài giải thích rằng: "Ta như vậy. Thiên nhiên vật chất và thiên nhiên tinh thần là như thế này, còn chúng sinh là thế khác và v.v..." Tất cả được mô tả trong Bhagavad-gītā. Chính Thượng Đế có đưa mình tri thức của Ngài. Và chỉ phương pháp này giải chúng ta hiểu biết Ngài. Bằng sự suy đoán chúng ta không thể nào hiểu được Đức Thượng Đế. Không thể nào được. Ngài là vô hạn, còn chúng ta là hạn chế. Trí thức và sự nhận thức của chúng ta đều hạn chế. Như vậy, làm sao chúng ta có thể hiểu được tính vô hạn? Nhưng khi chúng ta chấp nhận sự giải thích của Ngài, chấp nhận Ngài là như vậy hay như thế này, chúng ta có thể hiểu được. Điều đó là trí thức hoàn toàn. Trí thức lý thuyết về Đức Thượng Đế không có giá trị. Ví dụ: Con trai muốn biết cha của nó là ai. Một cách dễ nhất là hỏi mẹ nó. Như vậy mẹ nó trả lời: "Cha của con là ông này." Điều đó là trí thức hoàn toàn. Và khi nó tự hởi mọi người trong thành phố: "Ông phải là cha của con không?" Trí thức của nó vẫn không hoàn toàn. Nó sẽ không thể nào tìm ra cha của nó. Nhưng khi nào nó hỏi người nào có thẩm quyền, trong trường hợp này là mẹ nó: "Con yêu quý của mẹ, đây là cha của con", thì trí thức của nó sẽ được hoàn toàn.

Tôi đã giải thích quý vị rằng ở đây có một thế giới tinh thần. Điều này không phải là sự suy đoán của chúng ta. Tại vì Đức Thượng Đế phán rằng: "Thế giới tinh thần là trụ sở của Ta." Như vậy chúng ta nhận trí thức của Kṛṣṇa, ai là uỷ quyền cao nhất. Cho nên trí thức của chúng ta là hoàn toàn. Chúng ta không phải hoàn toàn, nhưng trí thức của chúng ta là hoàn toàn. Tại vì chúng ta nhận được trí thức của người hoàn toàn. Giống như con trai tự mình không thể nào tìm ra cha của nó, tại ví trí thức nó không hoàn toàn. Mặt khác mẹ nó là hoàn toàn và khi con trai chấp nhận trí thức của mẹ nó, trí thức nó cũng sẽ trở thành hoàn toàn. Như vậy phong trào cho Ý thức Kṛṣṇa cho mọi người trong xã hội mong ước vào trí thức hoàn toàn. Chúng ta giải thích Đức Thượng Đế là ai, thế giới vật chất là gì, tại sao chúng ta đến đây, vì sao chúng ta phải chịu đau khổ và tại sao tôi phải chết. Tôi không muốn chết nhưng sự chết là bắt buộc. Tôi không muốn già nhưng điều này bắt buộc. Tôi không muốn bị bệnh nhưng điều này cũng bắt buộc. Chúng ta cần giải quyết tất cả vấn đề này. Đó là vấn đề thực sự của cuộc sống con người.

Không phải cải thiện cách thức ăn, ngũ, yêu nhau và phòng thủ. Điều này không phài cuộc sống của con người. Con người ngũ, con chó cũng ngũ. Con người có thể ngũ trong căn nhà rất đẹp nhưng điều này chẳng nghĩa anh ta tiến bộ hơn con chó. Trong mỗi trường hợp con người và con chó hai đều ngũ. Con người có phát minh những vũ khí nguyên tử, còn con chó có móng vuốt và răng cưa, nhưng hai đều, con người và con chó phòng thủ. Con người có những bom nguyên tử nhưng chẳng chế ngự được cả thế giới. Điều này không thể nào được. Con người phòng thủ theo cách thức của anh ta và con chó phòng thủ theo cách thức nó. Cách thức rực rỡ về phòng thủ, ăn uống, ngũ và yêu nhau không làm con người tốt hơn. Chẳng sự tiến bộ. Trường hợp của con người và con chó như nhau nhưng độ lớn hai đều chỉ khác nhau. Như vậy, có phẩm chất như thú vật hay "tốt hơn" chẳng làm mình tiến bộ. Điều này chỉ gọi là "nhục dục bóng láng". Sự tiến bộ thực sự có nghĩa là hiểu biết Đức Thượng Đế. Điều này là sự tiến bộ.